Liên Thành Và Biến Động Miền Trung Hội Luận Hay Minh Họa
Trước tiên, tôi xin được trình bày cùng độc giả vài nét về buổi Ra Mắt Sách và Hội Luận cuốn Biến Động Miền Trung (BĐMT) của tác giả Liên Thành (LT) tại Sacramento, Thủ Phủ của California vào ngày 8 tháng 11 năm 2009.
Về lượng người tham dự: Có khỏang trên dưới ba trăm người, một kỷ lục chưa từng có trong những lần ra mắt sách trước đây. Trong số nầy bao gồm ba thành phần bênh, chống ông LT và những người đơn giản đến để tìm hiểu. Phe bênh ông LT nhiều hơn, cộng với “Đội Hộ Giá” của ông ta đến từ Houston, TX; San Jose, CA… nên đây là thành phần áp đảo trong Buổi Sinh Hoạt.
Với chủ tâm của Ban Tổ Chức (BTC), tác giả LT, cùng những người có tinh thần “Chống Cộng Triệt Để” trong số đông cử tọa, Buổi “Hội Luận” hoàn toàn có lợi cho ông LT. Tác giả đã được hoan nghênh nhiệt liệt. Số người mua sách cũng nhiều nhất từ trước đến nay.
Như thế là rất thành công, thành công về tài chánh, về sự ủng hộ dành cho tác giả cũng như về mục đích nào đó mà ông LT nhắm đến!
Bây giờ, xin được giải thích tại sao tôi lấy tựa đề “Hội Luận Hay Minh Họa”.
Trong phần giới thiệu tác phẩm, tác giả LT trình bày ba biến cố mà người dân Huế phải đối đầu: Biến Cố 1966 (BĐMT), MậuThân 1968, “Mùa Hè Đỏ Lửa” 1972, sau đó ông tuyên bố đi vào phần “Hội Luận” bằng cách thách thức rằng ông sẵn sàng đối chất với bất cứ ai, đặc biệt xin mời hai ông Bảo Quốc Kiếm (người viết tác phẩm Liên Thành Mắm Tôm, tôi đọc được trên “net”) và Trần Kiêm Đoàn (tác giả bài Đôi Điều với ông Liên Thành), nếu có mặt hôm nay, lên ngồi hàng ghế đầu mặt đối mặt nói chuyện với ông để “Tìm Ra Sự Thật”! Tôi cho rằng đây là một sự Thách Thức Nặng Phần Trình Diễn, Kích Động, mục đích không có gì khác hơn là để “Gây Khí Thế”, nhận những tràng pháo tay, những tiếng la hét hoan hô từ thành phần ủng hộ. Ông Bảo Quốc Kiếm không phải là người địa phương (ở đâu tôi không biết), ông Trần Kiêm Đoàn tuy là người địa phương nhưng đã từ chối đối chất ngay từ đầu tại sao còn thách thức?! Ngoài ông Bảo Quốc Kiếm, Trần Kiêm Đoàn, tôi cũng là người đã phản biện ông LT, đã nói với ông Trần Văn Ngà (TVN, người điều khiển chương trình, Đồng Trưởng Ban Tổ Chức với ông Bùi Hoàn) cả tuần trước, tại sao tôi không được phép chất vấn ông LT? Tác giả LT, đặc biệt là ông TVN chắc chắn đã đọc bài tôi (Liên Thành, Người Bỏ Quên Lịch Sử, đăng trên DCVonline ngày 08 tháng 6 năm 2009, haivannews.com (và báo giấy) cùng thời gian, một vài website đã tự ý lấy đăng lại như aolam.vn… Trước khi ông LT đến Sacramento, tôi đã cho phổ biến lại trên Báo Làng số 567, ngày 06 tháng 11 năm 2009), đã biết tôi có mặt trong Hội Trường, tại sao làm ngơ? Như thế, sự thách thức “sẵn sàng đối chất với bất cứ ai” của tác giả LT chỉ có tính cách “Tuyên Truyền”, thiếu thực tâm! Khi lên phát biểu, tôi xin được nêu năm câu hỏi có liên hệ móc xích với nhau dành cho tác giả LT thì ông TVN không chịu, với lý do: “Làm việc gì cũng phải theo nguyên tắc, điều lệ”! Nguyên tắc điều lệ nào? Trước khi đi vào phần “Hội Luận”, ông chưa hề đưa ra một nguyên tắc điều lệ nào cả, tôi lấy gì mà theo? Vì không có nguyên tắc, điều lệ nào nên nội dung Sinh Hoạt hôm ấy không gì khác hơn là một sự tập hợp để tố cáo liên tục và “Cạn Tàu Ráo Máng” hai Nhà Sư Thích Đôn Hậu, Thích Trí Quang mà không chấp nhận ý kiến phản biện. Ông Thích Đôn Hậu đã “Tịch”, ông Thích Trí Quang đang “Bế Môn Tỏa Cảng”, chẳng còn ảnh hưởng gì tới ai nữa, sống đó cũng coi như đã chết rồi. Tố cáo những “Xác Chết” nầy, khơi lại hận thù cũ là Tinh Thần Sinh Hoạt tại Sacramento hôm ấy! Trong khi tôi đang trình bày, những lời phản đối “Thôi! Dẹp!” vang lên từ dưới kia. Sau đó, một anh bạn trẻ nêu lên một câu hỏi cũng thuộc loại phản biện thì Hội Trường trở nên náo loạn và hung dữ. Những tiếng la ó đồng loạt, những nắm tay đưa lên, những thân người chồm tới đầy “Khí Thế Đấu Tranh”, thiếu đường muốn ăn tươi nuốt sống người ta! Một số người thấy tình trạng bát nháo như thế nên bỏ ra về. Với hiện tượng nầy, chúng ta hãy cùng suy nghĩ: Người Việt Nam ở Mỹ đã học hỏi được rất nhiều điều từ Người Bản Xứ, nhưng Tinh Thần Sinh Hoạt Dân Chủ, Văn Minh thì không chịu học!
Tôi hoàn toàn thất vọng về cách Tổ Chức và Tinh Thần “Thảo Luận” ấy. Từ mấy ngày nay, tôi chiêm nghiệm rằng Buổi Sinh Hoạt ra Mắt Sách và Hội Luận BĐMT đó không phải là cơ hội cho những tiếng nói Trí Thức, Viễn Kiến, Xây Dựng. Tôi rất tiếc là đã bỏ thì giờ đến tham gia. BTC đã đứng hẳn về phía ông LT, không đóng vai trò trung gian để tìm hiểu ý kiến đôi bên. Không những căn cứ vào cách Điều Hành “Hội Luận” của BTC, mà trong Bài Tường Thuật BUỔI HỘI LUẬN VÀ RA MẮT “BIẾN ĐỘNG MIỀN TRUNG” CỦA LIÊN THÀNH TẠI SACRAMENTO THÀNH CÔNG RỰC RỠ của ông TVN đã nói lên điều ấy. Mời quý vị vào www.haivannews.com đọc để thấy được cái nội dung và tinh thần của bài “Tường Thuật” nầy của ông TVN. Đây không phải là một “Report” của một “Reporter” mà là sự đánh trống khua chiêng, sự vuốt đuôi, sự lặp lại (Repeater) Luận Điểm của ông LT trong BĐMT của chính Người Tổ Chức (Organizer) và Điều Hợp Chương Trình (Co-ordinator). Nó đã chứng tỏ BTC, đặc biệt là ông TVN, đã có chủ ý đem “Tinh Thần BĐMT” đến Sacramento từ trước. Bên cạnh sự hợp lực cùng với ông LT tố cáo những Nhà Sư Lãnh Đạo Phất Giáo Đấu Tranh, ông TVN còn “Hỏi Thăm Sức Khỏe” những nhân vật khác không can dự đến buổi “Hội Luận” (sao không viết một bài khác?). Tổ chức Ra Mắt và Hội Luận một cuốn sách đã gây nhiều sóng gió như thế mà BTC đã hoàn toàn không làm đúng theo chức năng của mình. Có người cho rằng BTC đã thiếu Trình Độ, không đủ Khả Năng để Tổ Chức và Điều Hành một Buổi Sinh Hoạt có tính Chuyên Nghiệp, Văn Minh, Tự Do và Dân Chủ như họ mong đợi.
Vài Dòng Tâm Sự Với Tác Giả Liên Thành.
Trước khi có vài chia sẻ, mong anh hiểu rằng tôi bất đồng quan điểm với anh nhưng hoàn toàn không xa lánh anh. Tuy làm việc tại Ty CSQG Thừa Thiên-Huế (hồi ấy còn gọi là Ty, chưa phải là BCH) chỉ mấy tháng, chưa gặp anh trong công việc lần nào nhưng tôi vẫn tôn trọng anh. Anh lên Sacramento tôi cũng đã tìm thăm, cũng ngồi ăn cơm với anh. Với tôi, phản bác cứ phản bác, anh em vẫn cứ là anh em. Trong tinh thần đó, tôi có vài dòng bàn thảo thêm với anh.
Khi tôi hỏi câu: “Theo tôi, sự đấu tranh của Phật Giáo là một phong trào quần chúng, sự tác hại đối với VNCH phải có, nhưng ở mực độ nào đó tôi không rõ. Anh cho rằng các vị Hòa Thượng, Thượng Tọa Lãnh Đạo Phật Giáo ở Huế… như Thích Trí Quang, Thích Đôn Hậu v.v. là Cộng Sản, đã vâng lệnh Hà Nội kích động quần chúng làm rối loạn xã hội Miền Nam, đâm sau lưng chiến sĩ, và là nguyên nhân chính làm sụp đổ Miền Nam. Vậy, theo anh, về phía chính quyền, những tên Việt Cộng cao cấp chính cống như Huỳnh Văn Trọng, Nguyễn Cao Thăng, Vũ Ngọc Nhạ, Phạm Ngọc Thảo, Nguyễn Hữu Hạnh… nội tuyến trong Quân Đội và Chính Phủ, kể cả Phủ Tổng Thống qua cả hai Nền Đệ I và Đệ II Cộng Hòa có là nguyên nhân làm sụp đổ VNCH không? Nếu có, so với Mấy Ông Sư Phật Giáo, họ nguy hiểm hơn hay chỉ đứng sau Mấy Ông Sư”? Anh đã không trả lời trực tiếp mà chỉ tập trung tố cáo dai dẳng hai Nhà Sư Đôn Hậu và Trí Quang (việc nầy anh đã làm trong phần phát biểu về tác phẩm rồi). Với đòi hỏi của tôi, sau đó Ban Tổ Chức đã phải nhắc anh trở lại câu hỏi, nhưng cũng như trước, anh vẫn không trả lời trực tiếp mà “Bổn Cũ Soạn Lại”, tố cáo hai Nhà Sư nói trên thêm một lần nữa. Hai vợ chồng tôi hết sức thắc mắc và ngạc nhiên. Cuối cùng, khi Buổi Sinh Hoạt sắp tàn, tôi gần như lên giựt micro (và anh đã tự động đưa micro cho tôi, không phải BTC, cám ơn anh) lập lại câu hỏi. Không thể tránh được nên anh đã trả lời, đại ý “chuyện Trung Ương tôi không biết”! Cũng được đi, nhưng tại sao anh không trả lời như thế ngay từ đầu mà phải vòng vo mất ít lắm là 30 phút cho hai lần tránh né câu hỏi bằng sự lặp lại thừa thải? Anh muốn lợi dụng “Khí Thế” của Buổi Sinh Hoạt để tránh trả lời thắc mắc của tôi chăng? Cũng lạ, biết anh lạc đề như thế mà nhiều người vẫn cứ hò hét, vổ tay hoan nghênh anh tưng bừng!
Là Chỉ Huy Trưởng CSQG địa phương Thừa Thiên-Huế, anh không biết chuyện Trung Ương cũng phải thôi. Thế thì làm sao anh lại biết chuyện Thượng Tọa Thích Trí Quang tiếp xúc với ĐạI Sứ Hoa Kỳ tại Sài Gòn? (Sài Gòn không phải là Trung Ương sao?) Nhân đây, tôi có một thắc mắc về chuyện gặp gỡ nầy. Trong buổi Hội Luận vừa qua, anh phát biểu: “Nhìn vào thành phần Ủy Ban Lãnh Đạo Quốc Gia và Nội Các Chiến Tranh, hầu như không có người của Thích Trí Quang. Phản ứng đầu tiên của Thích Trí Quang là gặp Đại Sứ Mỹ tại Sài Gòn, tỏ ý muốn Tổ Chức Đảo Chánh lật Thiếu Tướng Nguyễn Cao Kỳ. Đại sứ Mỹ hỏi Trí Quang: Nếu Đảo Chánh lật Thiếu Tướng Kỳ thì Thượng Tọa đưa ai thay thế, “Trí Quang trả lời rằng cứ lật nó rồi cho nó làm lại”! Không những tôi mà nhiều người (tôi quen) ngồi theo dõi và nghe rõ mồn một như vậy. Nhưng khi về nhà, đọc lại BĐMT thì không phải thế. Anh đã viết rằng: “…Đại sứ Mỹ hỏi Trí Quang: Nếu Đảo Chánh lật Thiếu Tướng Kỳ thì Thượng Tọa đưa ai thay thế, Trí Quang không trả lời được câu hỏi của Đại Sứ Mỹ, lẳng lặng ra về”! Từ “Trí Quang trả lời cứ lật nó rồi cho nó làm lại” đến “Trí Quang không trả lời được câu hỏi của Đại Sứ Mỹ, lẳng lặng ra về” khác biệt cả một trời một vực! Vậy đâu là sự thật, thưa anh? BĐMT là một cố gắng “Trả lại sự thật cho lịch sử” của anh hay chỉ là một “Sáng Tác Văn Nghệ” theo cảm hứng? “Một lần bất tín, vạn lần không tin”, xin những nhà viết sử, những cựu viên chức cao cấp của VNCH, những bậc cao minh cho tôi xin ý kiến về vấn đề nầy. Tôi muốn tin những gì ông LT viết trong BĐMT lắm, nhưng chính ông là người “Tiền Hậu Bất Nhất” làm sao tin? Chưa hết, anh đã tố cáo Nhà Sư Thích Trí Quang là CS trong suốt cả mấy tiếng đồng hồ, nhưng gần cuối Buổi Sinh Hoạt anh cho phân phát một tài liệu mà Mỹ đã giải mật, tiết lộ rằng ông Trí Quang đã nhận tiền từ CIA, nghĩa là ông Trí Quang là kẻ vừa là VC vừa là CIA”! Tôi hỏi tại sao lạ vậy, anh trả lời “Có thể Thích Trí Quang là một Điệp Viên Hai Mang”! Tôi gần như “Tẩu Hỏa Nhập Ma”, hoang mang quá sức.
Anh đã tuyên bố anh viết BĐMT với mục đích làm rõ một giai đoạn lịch sử. Trong lời giới thiệu BĐMT cũng nói rằng việc làm của anh là để “Trả lại sự thật cho lịch sử”. Nhưng đọc quyển sách nầy nhiều người thấy rằng, qua giọng văn tố cáo hằn học, anh muốn Cộng Sản Hóa Phong Trào Đấu Tranh Phật Giáo với tư cách là một Nhân Chứng Sống, hơn thế nữa, một Nhân Chứng Có Thẩm Quyền.
Tôi cho rằng BĐMT chưa thể, không thể “Trả lại sự thật cho lịch sử” được. Ai cũng biết BĐMT là sự kéo dài của Phong Trào Đấu Tranh Phật Giáo. Viết về BĐMT mà không viết, không nói đến lý do tại sao có Đấu Tranh Phật Giáo thì thật là một thiếu sót lớn lao, không nói lên được một cách khách quan toàn bộ bối cảnh của giai đoạn lịch sử đen tối đó. Tranh Đấu Phật Giáo và BĐMT chỉ là một Biến Cố Lịch Sử. Anh không thể cắt biến cố nầy ra làm hai, rồi chỉ nói phần tiêu cực mà tảng lờ nguyên nhân chính đáng của nó. “Một khúc bánh mì vẫn là bánh mì, một mẫu của sự thật không thể là toàn bộ sự thật”! Khi ngồi trong Nhà Hàng Nha Trang (Sacramento) tôi hỏi riêng anh: “Nguyên nhân nào có Phong Trào Đấu Tranh Phật Giáo”? Anh trả lời “Lúc đó tôi còn là một học sinh nên không biết gì về chuyện đó cả”! Ai tin được anh đây? Con người thông minh, có trí nhớ trên cả siêu việt như anh, chuyện BĐMT đã xảy ra gần nửa thế kỷ mà anh còn nhớ như in, kể vanh vách trong sách thì làm sao một người điạ phương như anh, lúc đó cũng đã 17 tuổi (nếu anh sinh năm 1946) hoặc 21 tuổi (nếu anh sinh năm 1942) rồi, không biết, không nhớ vụ Tranh Đấu Phật Giáo Năm 1963 chỉ cách BĐMT có ba năm?! Thành ra, theo tôi, không phải anh không nhớ, không biết mà anh đã cố tình bỏ qua Biến Cố 1963. Chính vì sự bỏ qua nầy của anh mà người khác có thể nghĩ rằng đây là một tránh né có chủ đích, một sự bao che vụng về của anh đối với những sai lầm của Đệ Nhất Cộng Hòa! Do đó, dù viết mạch lạc, chi tiết đến mức độ nào, BĐMT đã không có được Tính Khách Quan Cần Thiết, không nói lên được Toàn Bộ Bối Cảnh của Biến Cố ấy. Ai cũng biết các Vị Sư Lãnh Đạo và Phật Tử Các Giới đứng lên đấu tranh là để chống lại Sự Đàn Áp Phật Giáo của Chính Phủ Ngô Đình Diệm. Đây là một sự thật lịch sử mà thế giới, đặc biệt là người dân Miền Nam VN, nhất là Huế ai cũng biết. Mọi sự cố tình dấu diếm, bao che, xuyên tạc như thế đều vô ích, nó chỉ làm nổi bật một điểm duy nhất: Anh đang nhắm đến một hướng đi nào đó, không phải là tìm sự thật lịch sử.
Biến Cố Phật Giáo Năm 1963 và BĐMT sau đó ít nhiều có liên quan đến hai Tôn Giáo lớn: Phật Giáo và Thiên Chúa Giáo. Sự liên quan mà tôi đề cập là sự liên quan xấu, nghĩa là sự hiềm khích, sự kình chống lẫn nhau giữa một số Tín Đồ hai Tôn Giáo nầy đã xẩy ra đâu đó trên mảnh đất Miền Nam từ 1963 trở về sau. Đã gần nửa thế kỷ qua, đặc biệt là sau khi mất nước, tất cả đã gần như chìm vào dĩ vãng. Thế mà, sau khi BĐMT của anh và những phản ứng bênh chống tiếp theo xuất hiện, sự Hận Thù Tôn Giáo ấy đã sống lại, ít nhất là trên các Diễn Đàn Báo Chí Điện Tử tại Hải Ngoại. Mời anh cùng quý vị nghe hai phát biểu sau đây tôi “lượm” được trên ĐCV Online:
- “Ông LT viết BĐMT và TCS, nhân đó dẫn thêm những anh CS đầu trọc đội lốt thầy tu phá làng phá xóm…Thành phần Phật giáo gồm tăng ni và tướng tá đạo Phật đa số bại hoại, mang não trạng phản quốc nên dễ mua chuộc…”
- “Đàn áp Phật giáo là điều quá rõ ràng mà còn lớn giọng chống chế… Không nên tranh luận với đám con chiên đeo thánh giá, chúng ngu si, cuồng tín bất chấp lẽ phải, nói xuôi cũng được, nói ngược cũng xong, luôn luôn lấn lướt người khác để bành trướng đạo Trời, bất kể gia đình, tổ quốc! Mong rằng những người VN theo Vati giáo nên trở về với dân tộc”.
Nhiều, nhiều nữa, càng đọc càng thấy lo sợ. Nếu không có BĐMT, những kẻ quá khích của cả hai bên đều không có cơ hội phát biểu một cách sai lệch, hận thù Tôn Giáo như thế. Mọi Tôn Giáo tại VN, đặc biệt là hai Tôn Giáo lớn là Phật Giáo và Thiên Chúa Giáo, dù đến đất nước ta vào thời điểm nào, bằng con đường nào, hiện nay họ đã là một thành phần bất khả phân của Dân Tộc VN, chúng ta phải chấp nhận nhau, tôn trọng nhau để sống hài hòa với nhau. Mọi hành động, lời nói bôi bác nhau, kình chống nhau, xúc phạm nhau kiểu như thế… chỉ làm cho dân tộc và đất nước thêm điêu linh. Anh có bao giờ suy nghĩ đến điều nầy khi viết BĐMT không? Trong tình hình hiện nay, VC trấn áp khốc liệt các Tôn Giáo, đặc biệt là Thiên Chúa Giáo và Phật Giáo thì sự “Tái Xuất Giang Hồ” Tinh Thần Kỳ Thị Tôn Giáo trong sinh hoạt của người VN là một điều rất đáng lo ngại, nó chỉ có lợi cho VC.
Sau khi dự Ra Mắt Sách và Hội Luận của anh tại “Quê Tôi”, sáng hôm sau tôi đọc được bài Biến Động Miền Trung của tác giả Trọng Đạt trên Take2tango.com (11/9/2009) tôi cảm thấy rất tâm đắc. Té ra cũng có người có ý tưởng như tôi. Mời anh đọc một đoạn: “Trên nhiều diễn đàn ngày càng có thêm những bài viết chỉ trích, than phiền về cuốn BĐMT của LT, cách đây vài tháng trên DCV Online một bài góp ý với LT được đưa lên diễn đàn nầy, ngay sau đó có hàng mấy chục rồi gần một trăm người góp ý, họ đem tác giả bài viết ra đấu tố y hệt như cải cách ruộng đất 1955 ngoài Bắc. Những người bênh vực ông LT chửi rủa, tru tréo, mạt sát tác giả bài viết và sau đó những người ủng hộ tác giả phản pháo lại dữ dội, họ làm như muốn ăn tươi nuốt sống nhau. Điều đáng sợ là trong đó vấn đề Tôn Giáo đã được hai bên đem ra làm đối tượng tranh cải, bên nầy chỉ trích nói xấu Tôn Giáo bên kia, chia rẽ Tôn Giáo đã thực sự thành vấn đề”.
Anh có biết BĐMT của anh đã gây mâu thuẫn sâu sắc trong các Cộng Đồng không? Anh có biết BĐMT của anh đã làm sống lại sự Kỳ Thị Tôn Giáo không? Tôi rất lo ngại ảnh hưởng của BĐMT trong những thời gian sắp đến. VC đang tàn hại Dân tộc và Đất Nước Việt Nam. BĐMT của anh không có tinh thần chống cộng thật sự, nhưng nó chỉ kích động chống loại “Inactive Communists, cộng không còn hiện diện, cộng đã mất năng cách” mà không tạo một lợi điểm nào (nếu không nói là rất bất lợi) trong việc chống bọn “Active Communists, cộng đang bán nước hiện tại”. Với tình trạng chia rẽ trầm trọng trong sinh hoạt Cộng Đồng từ bấy lâu nay, sau khi BĐMT xuất hiện, tình trạng nầy càng trở nên tồi tệ hơn. Không có đoàn kết làm sao có sức mạnh? (Xin qúy vị cao minh, đặc biệt quý vị chống cộng qua cuốn BĐMT cho kẻ hèn nầy biết tác phẩm nầy có lợi điểm như thế nào trong sự nghiệp chống CS của chúng ta HIỆN NAY?). Khi tôi hỏi: “Là một người chống cộng như anh, xin cho biết BĐMT có lợi như thế nào trong sự nghiệp chống CS của Dân tộc VN hiện nay”? Anh đã trả lời: “Khi tôi viết những sự việc ấy, tôi không nghĩ là nó có lợi hay có hại gì cả”! Cũng lạ, những người trí thức, những giới chức cũ như anh đáng ra phải có ý thức trách nhiệm cao, phải làm sao tạo được sức mạnh đoàn kết để đấu tranh với VC chứ. Rất tiếc, vì anh vô ý thức (?) nên BĐMT có vẻ như đã đi ngược với chiều hướng đó. Trong Biến Cố Phật Giáo, bà Trần Lệ Xuân, vợ ông Ngô Đình Nhu, Đệ Nhất Phu Nhân VNCH thời ấy, khi qua Mỹ để gọi là “Giải Độc” đã phát biểu như sau: “I believe all the devils in the hell are against us” (tạm dịch: Tôi tin rằng tất cả quỷ sứ dưới địa ngục đang chống lại chúng tôi)! Khác với giọng điệu hàm hồ, thiếu lễ độ, thiếu Cung Cách Ngoại Giao của bà Trần Lệ Xuân, BĐMT được viết khá hơn nhưng cũng hàm chứa những xúc phạm nặng nề tập thể các vị Hòa Thượng Thượng Tọa Lãnh Đạo Phật Giáo và Các Giới Phật Tử, xưa cũng như nay.
Không phải chỉ có Phật Tử mới đấu tranh như anh nghĩ. Khi tham gia Lực Lượng Sinh Viên-Học Sinh Tranh Đấu, tôi không phải là một Phật Tử (tôi chưa bao giờ là một Phật Tử cả). Tôi tranh đấu không phải để “Bảo Vệ Đạo Pháp” như giới “Con Phật”. Tôi cùng tham gia với họ để Chống Bất Công, Chống Đàn Áp, Chống Gia Đình Trị, Chống Tôn Giáo Trị... Ngoài ra, tôi có thằng bạn học thời ấy, con của một vị Phó Quận Trưởng Hương Thủy, người Thiên Chúa Giáo cùng tham gia tranh đấu với tôi. Hai thằng tôi từng bị CSDC đuổi chạy có cờ, từng có mặt và thoát chết tại Đài Phát Thanh Huế đêm 8 tháng 5 năm 1963. Người Thiên Chúa Giáo chân chính chỉ tin vào sự cao cả và thánh thiện của Đức Chúa Trời, không theo những kẻ phàm phu lợi dụng Đạo Chúa để mưu cầu quyền lợi trần tục thấp hèn. BĐMT là một bước quá đà của giới Lãnh Đạo Phong Trào Đấu Tranh Phật Giáo, khó chấp nhận được. Nhưng không phải sự đấu tranh nầy là do VC phát động và điều khiển. VC nội tuyến trong hàng ngũ Phật Giáo là điều khó có ai chối cãi, nhưng chỉ có người, không phải hầu hết những người tham gia đấu tranh. Anh có biết hiện nay đa số Đồng Hương Phật Tử nghĩ như thế nào về anh không? Họ nghĩ rằng, qua BĐMT, anh đang đánh phá, bôi đen Phật Giáo VN, nói chung! Anh có là Phật Tử hay không, không thành vấn đề. Xưa cũng như nay, thiếu gì kẻ phản đạo, kể cả người đã khoác áo tu hành. Tôi có đọc được một Thông Báo của Nguyễn Phước Tộc minh xác họ vô can đối với BĐMT của anh, lên án anh về việc xúc phạm đánh phá Phật Giáo, gây hoang mang chia rẽ trầm trọng trong các Cộng Đồng. Do đó, nhiều người cho rằng, BĐMT không thể được coi là một tác phẩm đọc để “Ôn Cố Tri Tân” mà, dù vô tình hay cố ý, đó là một sự hâm nóng hận thù cũ, một sự Đánh Phá Tôn Giáo rất nguy hiểm. Người Mỹ ví von hiện tượng nầy bằng câu nói: “The action of opening the worm can”, nghĩa là hành động mở nắp một thùng giòi! Không cần phải giàu tưởng tượng cũng có thể hình dung được cảnh tượng như thế nào sau khi thùng giòi được khui nắp. Anh và một số phần tử khác tin rằng ông Đôn Hậu và Trí Quang là VC, nhưng còn những người khác, nhất là đa số giới Phật Tử thì sao? Họ không tin như vậy (Niềm Tin Tôn Giáo là Niềm Tin Vô Điều Kiện mà anh). Thêm nữa, chi tiết “tìm thấy quần lót phụ nữ” trong phòng ông Trí Quang của anh đã làm cho Giới Phật Tử đau lòng và phẩn uất. Họ nói rằng chính anh đã dàn dựng chuyện nầy (khi đã có chủ tâm thì dễ quá mà, nhất là người có điều kiện như anh) và do đó anh đã tạo “Nghiệp” quá lớn. Cá nhân tôi thấy Chuyện “Quần Lót” nầy khó tin. Lý do: Hơn ai hết, ông Trí Quang biết mình là một người tu hành nổi tiếng (hay ít lắm cũng đội lốt tu hành, theo quan điểm của anh), nếu có “Ăn Vụng” như thế thì ông cũng thừa khôn ngoan để “Chùi Mép” giữ thể diện chứ. Ông không phải là người trần tục ăn nằm với phụ nữ thoải mái hằng ngày, để lại vật chứng một cách “Vô Tư” bất cần sự dòm ngó của thiên hạ như thế. Vấn đề là anh đã nêu lên những sự kiện rất khó kiểm chứng, mức thuyết phục của những sự kiện nầy tùy cảm tính, tùy trình độ kiến thức, tùy định kiến, tùy vào suy nghĩ của từng người, và không bao giờ có được sự đồng lòng về một kết luận chung. Chính sự nhận định khác biệt nầy là mầm mống gây chia rẽ trong Cộng Đồng. Không hiểu, qua BĐMT, anh gặt hái được cái gì, bao nhiêu, nhưng chắc chắn sự chia rẽ, sự Hiềm Khích Tôn Giáo trong hàng ngũ của Người Quốc Gia là có thật. Làm sao chúng ta chống cộng hữu hiệu được? Các Vị Sư mà anh tố xả láng trong BĐMT đều là Tiền Bối của Hòa thượng Thích Quảng Độ cùng những Sư Sãi trong Giáo Hội PGVN/TN bây giờ, một tổ chức đang bị Việt Cộng cấm hoạt động, có thể bị tiêu diệt bất cứ lúc nào. Tôi không biết Hòa Thượng Thích Quảng Độ đạo cao đức trọng đến đâu, nhưng thưa anh và quý vị, tôi hoàn toàn ngưỡng mộ và ủng hộ đường lối của Ngài cũng như của GHPGVN/TN hiện nay. Ngoài là một Tu Sỹ Phật Giáo, Ngài là một người yêu nước, rất gần gũi với mọi người dân VN yêu tự do, chuộng dân chủ và đặc biệt là chống ngoại xâm! Ngài đòi dân chủ đa nguyên, Ngài đòi tự do cho người dân, cho sinh hoạt Tôn Giáo, Ngài chống Việt Cộng bán nước, Ngài lên án việc Việt Cộng cho Trung Cộng khai thác bô-xít ở Tây Nguyên, Ngài kêu gọi đừng dùng hàng hóa thực phẩm của kẻ xâm lăng Trung Cộng v.v. Chừng đó chưa đủ để chúng ta ủng hộ Ngài sao? (Không ủng hộ chủ trương của Ngài, không lý chúng ta ủng hộ Các Sư Sãi, Linh Mục Quốc Doanh, theo phò bọn vô thần khát máu?). Hiện nay, nguy cơ mất nước của chúng ta rất lớn. Những người sinh hoạt chính trị trong Hàng Ngũ Quốc Gia Chống Cộng nên ý thức như thế và nên biết tự chế, có thể tạm quên những khác biệt hoặc xung khắc để cùng Ngài đấu tranh, cứu nguy Dân tộc VN thoát ách CS mới là việc cần và nên làm. Có Dư Luận cho rằng anh nhận tiền của Việt Cộng và Trung Cộng để Đánh Phá Phật Giáo, gây Chia Rẽ Tôn Giáo, tạo Hiềm Khích Hận Thù trong các Cộng Đồng để chúng ta đánh nhau, quên chuyện đánh TC cướp nước, quên chuyện đánh VC đang bán nước và áp bức đồng bào quốc nội. Tôi không tin anh có thể làm một điều ghê tởm như thế, nhưng Dư Luận như vậy là có thật. Trong bài của Trọng Đạt nói trên, tôi chú ý đoạn nầy: “Nói về ảnh hưởng của cuốn BĐMT thì ta khó mà chối cãi được, năm ngoái năm kia, trong khi dân oan khiếu kiện tại Sài Gòn, Hà Nội ầm ĩ, đồng bào Công giáo Thái Hà đòi đất, giáo dân đòi Tòa Khâm Sứ Hà Nội đang nóng hổi thì BĐMT cũng nổi đình đám ầm ĩ tại Hải ngoại át hẳn vụ tòa Khâm Sứ và vụ Thái Hà của giáo dân trong nước, có một nhà báo đã nói cuốn sách nầy có thể khiến người ta quên đi vụ Thái Hà, Tòa Khâm Sứ…”.
Anh suy nghĩ như thế nào về những Dư Luận như thế?!
Tôi chưa biết động lực nào thúc đẩy anh viết BĐMT. Tôi thật sự không hiểu nổi tại sao một số Người Chống Cộng lại ủng hộ anh nhiệt tình qua tinh thần của cuốn BĐMT?! Là “Tín Đồ Chống Cộng”, nghe “Cộng” là chống, không cần biết “Cộng Chết” hay “Cộng Sống” chăng?!
Định Nguyên Sacramento, CA - Mùa Cựu Chiến Binh 11/2009.
Email: Dinh.Nguyen60@yahoo.com
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét