Thứ Ba, tháng 12 16, 2008

CUỐI TẦNG ĐỊA NGỤC

Chương 5: Phụ Lục

Lời thề trong ngục tối


Ngục Trung Cảm Tác



獄 中 冥 冥 夜 半時

Ngục trung minh minh[1] dạ bán thì,

風 起 雲 飛 愁 滿 詩

Phong khởi vân phi sầu mãn thi

靖 座 低 頭 懷 故 國

Tĩnh tọa đê đầu hoài cố quốc

欲 破 牢 籠 起 義 旗

Dục phá lao lung khởi nghĩa kỳ

含 辛 茹 苦 四 年 餘

Hàm Tân[2] nhữ khổ tứ niên dư

風 雨 江 山 共 黨 徒

Phong vũ giang san Cộng đảng đồ

身 在 獄 圏 魂在 外

Thân tại ngục khuyên hồn tại ngoại

誓 殺 讎 人 報 國 讎

Thệ sát thù nhân, báo quốc thù

共 黨 猶 存民 族 衰

Cộng đảng do tồn dân tộc suy

讎 恨 如 山 復 國 時

Thù hận như sơn, phục quốc thì,

四 海 協 同 何 不 足

Tứ hải hiệp đồng, hà bất túc

明 日 光 榮 見 大和

Minh nhật quang vinh, kiến thái hoà.



Đỗ Văn Phúc


--------------------------------------------------------------------------------

[1] "Minh"冥 là tối tăm, khác với "minh"明 là sáng sủa
[2] Hàm Tân vừa là địa danh, vừa có nghĩa là "ngậm


Lời thề trong ngục tối

Ngục tối, âm thầm đêm gần tan,
Bổng nghe trong gió, ý thơ buồn,
Ngồi lặng cúi đầu thương nước cũ,
Ước chi vượt thoát dấy cờ hưng.



Đã bốn năm dài nuốt hận đau,
Tan tác sinh linh, bọn quỷ Hồ,
Ta gửi hồn ra ngoài biên ải
Thề diệt sài lang trả nợ nhà



Còn chúng ngày nào, còn đau thương
Núi sông đã điểm phút lên đường
Ai đó xin cùng chung vai gánh
Mai ngày non nước ánh vinh quang.



Đỗ Văn Phúc
(Trại Hàm Tân Z30C, 1979)

Không có nhận xét nào: